top of page

Hành trình của một tâm hồn

Tôi sinh ra ở Huế, Việt Nam, nơi những dòng sông chảy lặng lẽ và bầu trời ửng hồng trước hoàng hôn. Năm mười bảy tuổi, tôi vượt đại dương đến một đất nước mà tôi hầu như không biết, mang theo nhiều hy vọng hơn ngôn ngữ, nhiều sức phục hồi hơn sự nghỉ ngơi. Những gì tiếp theo là cả một cuộc đời học cách sống sót, thành công, mềm mỏng - và sau đó, bắt đầu lại.

Tôi đã mang nhiều cái tên: người nhập cư, nghệ sĩ, người mẹ, người vợ, người lãnh đạo, người chữa bệnh. Tôi đã xây dựng sự nghiệp trong lĩnh vực công nghệ, lãnh đạo bằng sự đồng cảm trong những căn phòng không dành cho những người phụ nữ như tôi, nuôi dạy con cái trong khi quên đi sự im lặng được truyền qua nhiều thế hệ. Tôi đã bắt đầu lại nhiều hơn một lần - với công việc, với thành phố, với tình yêu. Mỗi lần, tôi lại thấy những mảnh ghép của mình bị chôn vùi dưới sự kỳ vọng.

Và bây giờ, tôi viết. Tôi sáng tạo. Tôi lãnh đạo từ một nơi sâu sắc hơn. Không phải sự hoàn hảo. Không phải quyền lực. Mà là sự hiện diện.

Không gian này là nơi tôi đặt tất cả xuống - hồi ký được bao bọc trong ánh trăng, sự lãnh đạo sinh ra từ sự thật đã sống, thơ ca có vị như muối và mật ong. Đó là nơi cô gái tôi từng là và người phụ nữ tôi vẫn đang trở thành ngồi cùng nhau, không còn bất hòa nữa.

Nếu bạn ở đây, có thể bạn cũng đang cố gắng giữ câu chuyện của mình một cách duyên dáng hơn. Có thể bạn đang chữa lành. Có thể bạn đang dẫn đầu. Có thể bạn đang học cách sống trọn vẹn trong chính con người mình.

Chào mừng. Bạn không đơn độc.

Collecting Seashells

Blog gần đây

Chưa có bài đăng nào được xuất bản bằng ngôn ngữ này
Khi có bài đăng mới, bạn sẽ thấy chúng ở đây.

Nghệ thuật trở thành

Trở thành không phải là một đích đến. Đó là một sự giải thoát. Một sự trở về. Một sự ghi nhớ.

Chúng ta được bảo là phải trưởng thành, tiến lên, tiến về phía trước. Nhưng tôi đã tin rằng trở thành thì nhẹ nhàng hơn thế. Đó là nghệ thuật thầm lặng của việc rũ bỏ những gì không phù hợp và vươn tới những gì luôn là của bạn. Đôi khi trông giống như sự lãnh đạo trong phòng họp. Đôi khi lại là ngồi trên sàn bếp, khóc giữa những chiến thắng. Nó dịu dàng. Nó dữ dội. Và nó thiêng liêng.

Trong hành trình của tôi - từ Việt Nam đến Hoa Kỳ, từ sự sống còn đến chủ quyền - tôi đã học được rằng trở thành không phải là trở thành một người khác. Mà là trở thành chính mình hơn.

Blog này không chỉ là một câu chuyện. Nó là một tấm gương. Một bản đồ. Một lời nhắc nhở rằng sự trở thành của bạn là đẹp, ngay cả khi nó lộn xộn.

Với sự kết hợp giữa trí tuệ, tính xác thực và sự dễ bị tổn thương, đây là một không gian an toàn để tự khám phá và trao quyền. Mục tiêu của tôi là thắp sáng ngọn lửa bên trong bạn, hướng dẫn bạn đến một cuộc sống viên mãn và có ý nghĩa.

bottom of page